Nhưng không phải lúc nào cũng mang theo giấy bút. Điều khiển trẻ em bằng các trò chơi, công cụ hiện đại. Nếu bạn tin vào những điều trên, là một người không tốt hay một kẻ phân vân trước ngưỡng cửa thiện-ác, bạn sẽ yên tâm mà ác.
Hãy để họ nói Những điều không sáng tạo. Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do. Cô bạn ấy cũng cười khe khẽ.
Sáng nay chép bài một tí. Đọc cũng không thấy thích một sêri truyện toàn về tôi thế này. Nên ta đành phải làm một thằng đàn ông với giọng ồm.
Và cứ vài gia đình thì phòi ra một sinh thể lạc loài khi không chấp nhận cái đều đều ấy. Bây giờ thì buôn bán nhiều, lo nhiều hơn, xã hội thực dụng hơn nên hơi khác. Như những giọt nước giam mình trong tủ lạnh.
Mình chẳng bao giờ phải tính toán với mình. Hơn nữa, mầm nghệ thuật trong tôi không phải là một thứ phương tiện cho mục đích phi nghệ thuật. Nhưng chắc anh ta miệng thì bảo điên nhưng lòng thì khoái trá ngấm ngầm khi thấy một kẻ khác có hành động ấy.
Kệ sự thật là năng lực phát huy cũng thường là lúc năng lực dần cạn kiệt. Chuông điện thoại reo. Tôi mặc cảm trước họ, trước nàng, khi nàng cao hơn tôi, những ngón tay dài hơn những ngón tay ngắn ngủn của tôi.
Bạn thử phân tích kỹ hơn sự lạc lõng của mình trong thế giới này. Hơn nữa, nó còn thiếu nghị lực, còn hoang tưởng hoặc ít ra là nhiều ngộ nhận bởi sự thiếu từng trải của nó. Thầy có vẻ tốt nhưng nhu nhược.
What Ive felt what Ive known never shine through what I know Những thanh niên có thể coi là tốt xung quanh, họ sống. Sao lại xé sách hở con.
Mẹ bảo: Bây giờ con như nhảy qua một bức tường, chỉ cần bếch đít một chút là vượt được. Định bỏ đó, nghĩ thế nào lại lấy giẻ rửa bát ra cọ rồi ngâm nước. Lúc sau, anh họ dậy chuẩn bị đi làm, mở tủ bảo có cái quần bò anh mặc rộng chú mặc thử xem.
Tôi từ giã mái trường cấp III. Ngồi trên khán đài, bạn thật muốn đụng chạm quả bóng. Trong lúc thần kinh chập choạng, làm đến thế này cũng chưa biết làm thế nào hơn được, tội gì không cho mình chút nhàn tản lấy lại sức.