Đúng rồi, rất hiếm khi có thể nhìn thấy một người phụ nữ xếp hàng để lĩnh một bát súp, đi ăn mày thì lại càng không. Tôi lập tức soạn ra giấy bài định nói, và thật sự điều này chẳng có gì phức tạp: vì nó đã chín trong tôi suốt hai năm nay. Chẳng có gì lạ lùng trong việc chúng ta sợ đói nghèo.
Tiềm thức sử dụng những phương tiện làm cho mục tiêu của bạn có thể thực hiện được. Chia tay, tôi muốn nhắc bạn rằng: cuộc đời là chiếc bàn cờ, còn đấu thủ ngồi trước mặt bạn - là thời gian. Nó tiếp nhận những tư tưởng mà trong những điều kiện khác không sao có thể vào đầu con người.
Viết đến những dòng này, tôi dừng lại và nhìn quanh. Vậy tại sao một người sống trong thời đại văn minh của chúng ta lại ngại nói thẳng về những điều mình không tin? à, là bởi vì anh ta sợ bị phê phán! Bởi vì không ít đàn ông và đàn bà đã từng bị hỏa thiêu trên giàn lưả chỉ vì họ dám nghi ngờ sự tồn tại của những bóng ma. Kế hoạch tài trợ - thu hút các nhà máy sản xuất thép - chín muồi cũng trong đầu óc của chính người ấy.
Lúc đó âm lượng mới có thể truyền qua không gian. Ford bảo: Bất luận trường hợp nào các anh cũng phải làm bằng được. Bao giờ họ cũng có sẵn một sự giải thích rất đáng tin cậy, như họ nghĩ, tại sao họ không đạt được điều gì.
Đa số mọi người rất thờ ơ, lười và không thích tìm hiểu các sự kiện thật ra rất đáng suy nghĩ và cân nhắc. Tiếp theo, hãy chú ý đến bốn hướng dẫn về tổ chức điều khiển nhận thức ở chương về kế hoạch hóa. Các khóa học đặc biệt (các trường buổi chiều và đặc biệt là đào tạo tại nhà).
Hãy nhớ rằng tư tưởng - đó là cái chính. Cần đề phòng cả hai thái cực. Đôi khi quá trình này tiến triển chậm chạp.
Sự hiện diện của bạn có luôn tác động xấu đến những người khác không? Không biết cách điều khiển nhận thức, quen nghĩ về điều xấu, tình cảm luôn tiêu cực; Khi đọc, hãy nhớ trong đầu các sự việc để có thể hiểu - những tư tưởng gì được sử dụng có lợi cho công việc và đem lại của cải không kể xiết.
Hàng ngày - buổi sáng và buổi tối trước khi đi ngủ - hãy đọc to những ghi chép của mình. Sự nghiệp này đến nay vẫn còn thịnh vượng - dẫu ông Nash không còn nữa. Một trong số những nhà tài phiệt nổi danh và thành đạt nhất nước Nỹ cũng có thói quen như vậy: bao giờ ông cũng nhắm mắt hai-ba phút khi cần quyết định một việc gì đó.
Người mà chỗ nào cũng có mặt thì không ở đâu được lâu. Nhưng nếu so sánh với tơ-rớt khổng lồ mà ông Andrew Carneghi tổ chức theo ngành dọc, với sự tham gia của 53 bạn hàng, thì tất cả những tổ hợp còn lại cũng chỉ là hạng vặt vãnh. Thiếu kế hoạch hành động cụ thể thảo ra trên giấy trong những trường hợp cần có sự phân tích tỉ mỉ.
Và, ông đã kể lại câu chuyện bất thường ngay tại cối xay gió cũ, tại chính nơi chú ông đã bị chinh phục . Có phải vì tôi đã bị trả tiền hay không? Chúng ta đang sống ở một nước tư bản.