Jaennette nói, tổng thống Eisehower cũng gửi điện cho ông nhưng Watson không trả lời được. Time cho biết tiếp: Tom Watson đã hoàn Có một vài nguồn, ví dụ như Atariachives.
Maney đã tìm thấy lá thư Watson gửi trả lời Đại học Harvard sau đó: Thư của các anh cho thấy các anh không quen thuộc với việc phát minh và sự phát triển Mark I của IBM. Maney không thể khẳng định Watson bị đuổi việc hay tự ra đi sau đó. Ông hài lòng, ngồi vào chiếc ghế sau cái bàn gỗ nâu.
Trong khi Fortune gọi Tom là nhà tư bản thành công nhất thế giới vào năm 1986, thì Nhà Trắng trao cho Tom Huân Chẳng hạn như khi mọi người thảo luận về phàn nàn của khách hàng rằng các thẻ đục lỗ của CTR quá to và cồng kềnh làm vướng bận khi đưa thông tin vào thẻ, thì Watson liền quay sang kỹ sư trưởng Walter Spahr và hỏi: Suy nghĩ về điều đó là lý do mà ông đã mềm mỏng với Tom.
Watson bắt đầu chú ý khi cầm trong tay báo cáo của James Bryce từ phòng thí nghiệm, rằng các ống chân không có thể dùng được cho IBM và nó cho phép tính toán hàng ngàn phép tính trong một giây. bao nhiêu sức mạnh để làm ra gã IBM khổng lồ mà không thể lớn khôn. Krames(*): Khách hàng cần một ai đó có thể kết hợp một cách khéo léo những công nghệ hết sức phức tạp lại với nhau, để có thể chuyển mọi công nghệ thành giá trị doanh nghiệp.
Và Gerstner đã phát cáu mà gọi Microsoft là kẻ thù không đội trời chung, như Krames đã thuật lại, mặc dù rõ ràng Bill Gates không làm gì nên tội! 1914, những chiếc ghế bằng gỗ trong khán phòng khách sạn New York đã đủ 30 người ngồi. Cuối cùng thì dự án System/360 - cuộc cách mạng hóa công nghiệp đã đem lại thành công ngoài sức tưởng tượng.
Nhưng ngược thời gian về thời đại đầu tiên của các nhà tư bản công nghiệp, đó là một chuyện mới về quan điểm. Gerstner và Tom được dẫn ra trong cuốn sách như là minh chứng cho các thế hệ IBM và Watson chính là mã di truyền. Và ông đã cho những nhân viên thấp kém một vị trí quan trọng trong một chuỗi của bất cứ hoạt động kinh doanh nào.
Trong số này, Watson chú ý đến cô Ruth Leach một phụ nữ tài năng. Jeannette xúc động mạnh khi nhìn thấy tên Tho- mas Watson đứng thứ hai sau cái tên của chủ tịch Người đàn ông xuất thân từ người làm thuê không lương cho hãng tàu Grace & Co.
Hơn nữa, nhà máy và phòng thí nghiệm của IBM ở Edicott là nơi thực hiện dự án. Văn hóa của tập đoàn hùng mạnh IBM là chiếc bóng đổ dài của Thomas Watson Sr. Nhưng trong thực tế, Tom đã gia nhập cái nơi mà ông chán ghét: IBM của cha.
Watson trở thành nhân viên bán hàng tập sự vào năm 1896 cho NCR, sau 5 năm lăn lộn ở thành phố. Vị CEO tương lai này phải đủ tài để đưa IBM thoát khỏi đáy sâu thua lỗ. Hãng Xerox bị sốc mạnh vì trước đó họ không tin rằng có một ai đó lại cần đến một cái máy tính cho riêng mình, cho dù về mặt công nghệ, hãng này đã thành công khi thiết kế máy tính nhỏ gọn.
Cái Watson muốn là tinh thần đi đầu, ông muốn một chỗ đứng trong những trào lưu mới. Phòng thí nghiệm của Bryce làm việc rất hiệu quả nhưng vẫn chưa thỏa mãn ý chí của ông chủ người giờ đây đã giữ cổ phần lớn trong IBM sau khi các nhà sáng lập qua đời. Ông liệt kê tất cả trong số họ là 42 người kể cả những cựu