Eve Sweet

Doggy tập thể cùng hai ghệ xinh xăm trổ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nỗi chán chường của tuổi trẻ sau bao nhiêu năm đóng băng lại và giờ tan chảy. Nhưng tất cả nói chung đều thật chán, thật tẻ nhạt và vô nghĩa. Và bị bắt vở thì mặt mũi tối sầm như mặt trời bị cho một chầy lặn luôn.

    Nhà văn vùng dậy khỏi gọng kiềm da thịt kia. Hoặc là nằm đó mặc nỗi tuyệt vọng đè lấp cơn đói khát cho đến khi nào chết. Để lỡ bác bạn có ập vào thì bạn vẫn thản nhiên viết rồi che tay hoặc từ từ gấp lại, rồi mở cuốn vở khác ra trước khi bác đọc được nội dung.

    Những năm ròng trên lớp học và giảng đường, bạn thường phải dỗ dành các ý nghĩ rồi đâu sẽ vào đó, sẽ được đẻ hết thôi, chịu khó đợi tớ. Chẳng gì thì thời trẻ bác đã từng hỏi cung bao tội phạm, thuần phục bao kẻ du đãng, tiếng thơm còn phảng phất đến giờ. Để tránh nguy cơ nước mắt có thể trào ra và mẹ trông thấy, tôi chống tay vào thái dương để che.

    Nếu tôi có điều gì xấu thì các chú tử hình tôi cũng được, tôi cam lòng lắm. Cuộc sống vẫn luôn phải chấp nhận sự vô lí và tự lừa dối ấy để giảm những xung đột đầy rẫy, để cơm lành canh ngọt. Không háo hức khi bước vào và không nuối tiếc khi bước ra.

    Từng trang, từng trang… Lăn đến chừng nào bay hơi và ngấm vào da thịt Nhân Gian đến hết thì thôi. Lúc này, mục tiêu của bạn chỉ là viết, gõ và gửi lên mạng cho xong một giai đoạn.

    Nó gợi lại ký ức xa xôi về những cuộc chạy đua với con chó bécgiê to sụ lông xám khắp cánh đồng. Thêm nữa, chưa mấy ai biết đến bạn. Bác đùa lại: Sức cháu có đánh được nó không.

    Tôi khóc vì không biết những hạn chế ấy có giải quyết được không. Mà nguyên nhân là những dồn nén âm thầm xuất phát từ chính sự căm ghét (thường là vô thức) những định kiến ấy. Còn nhà hiện sinh thì thấy hiện sinh như mình (cái kiểu tự do hưởng thụ) thật sướng nhưng cũng thật ngắn ngủi bởi lắm rủi ro, muốn kéo dài ra.

    Để lúc này bạn không lo nghĩ đến chuyện ra đi hay không. Chúng ta càng chứng tỏ sự ngu dốt của mình khi tự ái vì bị xúc phạm trí thông minh mà mình không có). Mặc dù bạn biết người ta viết về bất cứ cái gì không phải là vấn đề mà cốt yếu là khả năng thể hiện nó.

    Một lần, tình cờ lướt qua gương trong trạng thái vô cảm, hắn nhận ra mình rất giống nàng. Đoán rằng nó bên dưới tầng một vì nghe có vẻ xa xôi. Chúng giúp ta góp nhặt được một số thứ thú vị.

    Và họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! - Tôi biết ông sợ làm tổn thương đến vợ ông. Sau rồi sẽ tàn sát lẫn nhau để có một kẻ bá chủ duy nhất.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap