Tình trạng này có lúc xảy ra thường xuyên. Thời đại này chắc chưa tạo được những con người mọc cánh khi bị dồn vào chân tường. Đặc biệt là trong những người tài.
Có lần bạn tự hỏi hay bạn làm thế để có cớ không phải đi học. Thất vọng khi họ lại thích kiểu vờ vịt hài hước chun chút vì với họ, đó mới là sự thật, mới là biết điều, mới là khiêm tốn. Giám sát tôi, điều đó có nghĩa lí gì.
Hy vọng bạn chưa chết trước khi viết tiếp đoạn này. Và khi họ thông minh lên thêm một bậc như thế, họ sẽ như bao người đi trước, cảm nhận rõ hơn về sự cần thiết đầy tính khoa học của cái thiện. Anh họ đưa chị út lên tăcxi về.
Và những cái xác cháy khét lẹt. What Ive felt what Ive known never shine through what I know Tôi lại quên lũ ý nghĩ xếp hàng chờ đến lượt rồi.
Ông anh cũng xịt xịt xịt lên đầu. Càng ngày bạn càng thấy mình nhận thức được nó. Khóc không phải chỉ vì giận dữ mà còn vì mình hèn.
Hắn có thể tự tạo sự bình thản bằng cách đó. Cháu phải sống để những người bạn của cháu không bị cuộc đời làm thoái hóa, biến chất. Bác ma sát rất nhiều, quen thân, dung hòa, làm việc được với những người đầy khuyết điểm.
Nó chỉ chuyển hóa từ dạng này sang dạng khác. Về phần cái ác thì vẫn luôn củng cố và bành trướng địa vị của nó. Dù những cơn đau vẫn đến nhưng chưa bao giờ mệt đến ngất đi hoặc hiếm khi nói năng tầm bậy, bực bội mà không kiểm soát được.
Và họ tìm thấy niềm hạnh phúc khi bảo vệ lẽ phải khi đã có người đi tiên phong. Hắn viết bằng chính tay hắn, một thứ than chì thì phải. Người bảo đời là bể khổ.
Có một bộ quần áo trên sàn và bạn mặc nó. Nhưng về sau ngẫm lại thấy bố mẹ lo cho mình, lo cho danh dự quá mà đâm ra… Cũng tại tôi chẳng mấy khi để bố mẹ thấy mình ngồi vào bàn học. Một cái Dream khoảng mười bảy triệu.
Giai điệu ấy ngân lên thường xuyên trong lúc tôi và thằng em ngồi xem hai trận bán kết Thái Lan-Mianma, Việt Nam-Malaysia. Còn cái ác thường không trải qua cái thiện, thường ngộ nhận là trải qua nhưng không hề. Này nghệ thuật, em có phải là em không, sao cứ gõ cửa tôi vào cái giờ này.