Người đ àn ông thì tự cường, giàu óc độc lập, ngoài mặt không muốn làm một kẻ để cho người trong gia đình lo lắng. Đâu tự đáy lòng họ vang lên tiếng trong lành vừa van lơn vừa cảnh cáo thúc đẩy họ xa lánh đường tà, trở về chính lộ. Phải nhận chân giá trị mình.
Đàn ông càng lớn tuổi, óc càng già giặn, càng thèm sự bình yên nầy. Bình tĩnh mà nghiệm xét xã hội, ta thấy đâu đâu cũng có những ngón tay của Satan nhúng vào gieo mầm ác. Về già thì lòng họ teo héo lại.
Kiến đi miệng bác, sau cùng họ chạm phải nguy hại nầy là ai cũng không tin lòng trung hậu của họ, nghi ngờ họ. Riêng về điểm nầy nữa, bạn trai có thể tự hào là phái mạnh. Họ không thắc mắc như bạn gái trong lối sống, trong câu chuyện, nhưng họ không muốn ai ăn qua họ mà làm cho họ lép, mất mặt.
Lòng thì tốt mà cách gởi tình yêu bất đáng sái chỗ, phản tâm lý. Lý tưởng là mộng nhưng phải đi đến thực tế. Tôi nói rõ ý tôi thêm: bạn trai là phái yếu lúc tình yêu mới nở giữa hai tâm hồn khác phái.
Thứ tật chuyên môn kỳ dị nầy thưa bạn, là tật nguy hiểm. Rút cuộc tổ chức thanh niên phần nhiều tốn giờ, tốn tiền, tốn quần áo để đi hội bàn phiếm, để rước chào, để trững giỡn. họ phải lấy tất cả các hoạt động vật chất, tinh thần của xã hội loài người cần men của đức tin phúc âm để có ý nghĩa tức là phục vụ sự uy danh của Thượng đế và phần siêu rỗi tối hậu của con người.
Hôm qua đời họ là mùa hoa nở đầy vô tư lự. Ngay cách người bạn trai gây lộn, cũng thấy sự tốt nội tâm của họ. Em chưa biết tôi là ai, con người thể xác, con người nội tâm và tình yêu của tôi đối với em thể nào.
Trong lãnh vực học hành, tuy không có trí tưởng tượng tự nhiên phong phú bằng bạn gái, bạn trai được luyện tập về tài năng nầy vẫn làm được những công trình văn hóa do óc tưởng tượng một cách khách quan. Tật hồ nghi có thể sinh ra nữa, nếu lương tâm cứ bị lấn áp: đ àn áp chớ đâu có tàn hủy lương tâm được. Họ có thể ngày mai đả đảo tuyệt đối một điều mà họ ngày nay quý trọng tuyệt đối.
Jean Le Presbytre gọi sự mê sách của các bạn trai mà tôi nói rõ tiểu thuyết ở đây là cơn khủng hoảng. Thương hại để đến thương yêu và thương yêu đến tội lỗi không xa lắm. Họ hay gặp gỡ nhau tổ chức uống trà, ăn nhậu, nhất là cỡi xe đạp, kéo đi bách bộ cả đám để chọc gái, để thảo luận về yêu đương.
Ái tình của họ cũng cuồng bạo, khắt khe nhưng cách chung ít tế nhị. Đến công viên lựa chỗ vắng họ lấy ra ngắm. Người nói với Nhân tổ: Hãy lớn lên, sinh miêu duệ đầy quả địa cầu (Gén.
Họ sống thuần túy trong tương lai và bằng tưởng tượng. Người ta nói không vô lý: lửa gầm rơm không trầy thì trụa. Mối tình càng thâm mà bội tính thì oán ghét càng cay độc.