Trí tưởng tượng làm giảm năng suất lao động chân tay của chàng ta và đem lại đầy hiểm họa. Tất cả đều không sâu đậm. Chả nên tham lam làm một tiểu thuyết làm gì, vừa mệt vừa không thích nhiều hơn là thích.
Cố tiếp thu để làm tốt hơn. Ngắm cho tới khi ông phải mỉm cười. Xuống tới tay anh em làm chuyên án thì… vẫn đói.
Rồi đồng chí công an sẽ hỏi: Anh sở hữu chiếc xe được mấy năm rồi?. Âm thanh lắng hẳn đi. Nhưng họ lại cho đó là một ảo tưởng trong cái xã hội này.
Còn lại, mọi thứ khá dễ hiểu nếu thực sự muốn hiểu. Ở trong cái trạng thái này, cái cảm giác mình dẻo dai nhưng có thể gục chết bất cứ lúc nào trở nên đúng. Họ ngộ nhận những thông tin mà người lớn tuổi có cơ hội biết nhiều hơn là tri thức ròng.
Năm nay tôi 21 tuổi, bị một số người gọi là bồng bột, thiếu thực tế, ảo tưởng, vì muốn sống chân thật và tốt đẹp trong mọi tình huống nên thua thiệt. Biết chỉ để biết mà thôi. Bạn xoay bên này thì ông anh nghiêng bên kia, như vô tình mà như giấu giếm.
Bên trái chồng sách là cái đèn bàn có công tắc tròn xoe như cái nấm không chân. Điểm Anh thấp hơn thực lực. Người gác sở thú hỏi: vào trường hợp của cô, cô có ra vì mấy hạt lạc không.
Hơn thế nữa, ông cụ luôn bị những cơn đau khủng khiếp hành hạ. Mẹ: Em cảm ơn các bác đã lo cho cháu. Ngắn ngủi mà đằng đẵng.
- Vì ông không còn sự lựa chọn nào khác. Cháu bảo: Cháu chỉ so sánh chuyện râu thôi cơ mà. - Mi tự do quá, mi đòi hỏi nhiều quá, phải vào nền nếp, phải phấn đấu học đi, khổ trước sướng sau?
Em ngủ từ mười giờ nên không rõ. Viết là một lao động kỳ diệu. Tất nhiên tôi biết có thể tôi đánh giá thấp trí tuệ và lòng bao dung của họ.
Rồi bảo: Đấy! Anh vẫn chẳng thể lừa nổi em. Ông anh chuyển sang bể nóng. Nếu họ cho rằng cái cách mà bạn sống và tư duy là sai thì bạn sẽ còn sai nhiều lắm.