Watson đã không chọn nhầm người để IBM tiếp tục phục vụ con người. Nước Mỹ rơi vào cuộc khủng Thomas Watson là một trong số những doanh nhân tạo được cảm hứng, hoài bão cho mọi thời đại.
Watson gật đầu mà không biết rằng con trai của mình muốn hướng đến mục tiêu nhân dự án này mà nghiên cứu luôn khả năng thiết kế máy tính có khả năng bán cho thị trường rộng lớn. Ông dùng đến hai tấm bảng đen, mỗi cái được đặt trên một cáigiá cao có chân là một cái trụ và đế của nó làmột chạc ba. Ông đã mất 10 năm để chuẩn bị cho tôi kế thừa từ ông, và tôi là một thanh niên trẻ nóng vội, háo thắng với mọi thứ, tự phụ và vội vã.
Ông có một tá tập đoàn trong tay, bằng nhiều cách, kể cả dịch vụ trang bị súng ống cho tàu chiến của Mỹ hay ngư lôi. Chiếc hộp đen này bán rất chạy trong triển lãm một năm sau đó. Buôn gian bán lận không còn thích hợp cho bất cứ nhà thương mại nào muốn ăn nên làm ra một cách bền vững trong ngày nay.
Và ngay trong suy thoái nghiêm trọng ông đã dành đến 6% thu nhập trong một năm, khoảng một triệu đôla, để mở phòng thí nghiệm IBM. Tường thuật vừa rồi của Lucinda, cháu gái của Watson, đã cho thấy Watson không hẳn là ông già bảo thủ như bình luận của nhiều nhà nghiên cứu. Và trong cuộc họp sau đó ông đã nói: Khoản nợ 84 triệu đôla luôn nằm trong đầu tôi.
Nhà vòm trên cùng là Nhưng khả năng thương mại thì ít ai thấy. Chúng ta sẽ tận dụng những máy móc mà người ta định bỏ đi.
Những bộ đồ đẹp của nhân viên IBM do Watson mong muốn không chỉ góp phần tạo ra khái niệm đồng phục doanh nghiệp cho các nhà marketing ngày nay mà còn đề cao vai trò của người bán hàng là ngang bằng với khách hàng của mình. Nhà vòm trên cùng là * Machine language là ngôn ngữ nhị phân tự nhiên mà bộ xử lý trung tâm ( CPU) của máy tính có thể nhận biết và thực hiện.
IBM đang bị cuốn hút vào những công nghệ mạnh nhưng những thứ này không tạo thành giá trị cho doanh nghiệp khách hàng. Các nhà nghiên cứu còn được Watson nuông chiều bằng một đường hầm nối thẳng phòng thí nghiệm, băng qua phố North, vào nhà máy của IBM bên kia đường. Học dang dở trường thương mại.
Và một cách tự nhiên, họ cảm nhận được sứ mệnh phục vụ xã hội của doanh nghiệp. Chúng tôi cũng biết bạn muốn nói đến Lou Gerstner, nhà điều hành tài năng đã cứu IBM thoát khỏi cú sụp đổ vào cuối thế kỷ XX. Watson ra sức thuyết giảng về mối cân bằng hài hòa giữa công ty và người lao động, Drucker vào tuổi 85, kể với phóng viên US Today vào năm2003, về vụ cấm uống rượu.
Với cái tên này, Watson không chỉ muốn IBM có cái vẻ như cái tên (quốc tế) của nó mà thực sự nhắm tới điều đó. Một bài báo của Fortune đã phê phán việc cấm uống rượu và hút thuốc của Watson là vi phạm quyền tự do cá nhân của nhân viên. Bởi vì Gerstner là kẻ ngoại đạo đối với kinh doanh công nghệ cao.
Giờ thì Watson biết, con trai mình đã chơi khăm ông cha một cách dễ thương như thế nào. Nhưng khi phái Phillips đến Harvard, Watson đã muốn mở rộng mối quan hệ với một trường đại học lớn nhất thế giới. Nhưng nó chỉ tính được phép nhân vì Dickenson chỉ thiết kế 300 ống chân không, con số rất nhỏ so với 18.