Nhưng lạm dụng chúng thì chẳng khác nào thể hiện mình không xứng đáng với chúng. Trước khi đến nhà ông ta, tôi miễn cưỡng. Có người nhìn bà già, nhăn mặt, bĩu môi.
Cho từng tờ vào lửa. Bọn con cháu chúng tôi không thể chứng kiến ông cụ quằn quại thêm một giây nào nữa. Rồi, tôi phải tập chứ.
Một công việc bàn giấy ổn định, thu nhập cao, những cơ hội đi nước ngoài, những bữa cơm cao cấp, những cuộc đi chơi bên những gia đình đầy đủ và biết điểm dừng trong cuộc đua tranh, những bà mối mát tay… Mọi thứ đều chờ đợi bạn nếu bạn chịu khó nghe lời. Hy vọng, cái này có thể giúp gì đó cho giấc ngủ của bạn. Và anh đã đủ dũng cảm để nói rằng: Anh yêu em.
Và càng dễ hoà vào cái từng làm họ thấy khinh bỉ và bất lực. Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm. Có lẽ đó là một thời điểm mấu chốt để yên tâm ra đi.
Bạn sẽ phải dẻo dai, phải xoạc ra, phải dài chân ra mãi. Bây giờ đến tiết mục bể sục. Cá nhân bạn dần dần hiểu ra điều đó.
Anh họ và chị út ngồi vào bàn. Các cô gái câm thường nói rất nhiều bằng trí tưởng tượng của người khác. - Vì ông không còn sự lựa chọn nào khác.
Khi mà bị trói lại sự tự do điều chỉnh, sự trói này lại âm thầm đồng lõa với cơn suy nhược gô cổ cả thân xác đầy hiếu động. Họ ngắm nhau hồi lâu. Một người khéo miệng và đầy kinh nghiệm như bác cũng khó làm lay chuyển nổi những cái máy chỉ vận hành tốt khi có tiền và tốt hơn khi có nhiều tiền.
Cái sịt mũi không còn là cái sịt mũi do bị cảm. Để họ thấy bị bao trùm và phải nỗ lực để xé cái màng nhầy ấy ra. Cái nơi mà anh cảm giác như đều gặp các nhân vật trong văn chương, như nhiều nơi khác.
Dù nó cũng chẳng mới thì bạn cũng lưu lại được một số dữ kiện nào đó cho những phân tích sau này. Đáng nhẽ phải là thiên tài ở khía cạnh sở trường của riêng mình cả rồi, để cho nhau hạnh phúc và vươn đến những tầm cao hơn thế. Cô ta không ngước lên, liếc qua, lát sau mới cầm lên.
Không phải cái nhẹ bẫng bản chất của tờ giấy. Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn. Bạn hy vọng sự không biết rằng cứ chịu đựng thế này có thể giết bạn được tha thứ khi chẳng may bạn tự giết mình trong chờ đợi.