Gặp những thiếu nữ lạ, nhất là kẻ có nhan sắc lộng lẫy, bạn trai nghe bẽn lẽn. Tình cảm bây giờ bị cuốn bởi những hình ảnh thiết thực hơn, tế nhị hơn và náo động tận đáy tâm hồn. Họ thương cha mẹ lắm nhưng trong gia đình, mẹ nói gì nghịch ý họ là họ cãi.
Họ sẽ cho ta thấy họ rất tốt. Tiếc thay mục đích nầy thường ít được biết hay bị bỏ quên. Trong lớp họ vừa nghe giảng bài họ vừa lấy mực vẽ địa đồ trên áo anh bạn ngồi trước.
Tihamer Toth thì viết về vấn đề nầy có dẫn một ngạn ngữ của Đức: Trong ca vũ có quỷ chơi vĩ cầm. Nếu bên kia cuộc sống có một quan tòa chí công thì sao. Ơû đây ta đừng chỉ hiểu trong lãnh vực tình dục mà hiểu trong nhiều địa hạt khác nhau.
Những bộ phận sinh lý của họ được sáng tạo theo kiểu cách riêng để làm cha, để gánh vác gia đình. Tôi xin mượn lại của Giám mục để gởi bạn. Họ nói nghịch chỉ để nói nghịch thôi.
Nhưng tôi phải công bình nói ở đây một khuyết điểm của họ là ích kỷ. Chị mượn làm việc nặng, họ làm với tấm lòng vô vị lợi. Mẹ là người mà họ trìu mến nhất mà cũng ngại việc tiếc lộ những tâm tư thầm kín.
Khi mùa yêu đương đang chín họ thề sông hẹn biển, họ gặp gỡ chuyện trò cùng người yêu, sống trong hạnh phúc ái tình cơ hồ như đã yên ổn trong một địa vị với một nghề sống bảo đảm. Tất cả nó làm cho bạn trai chỉ vui tạm chốc lát lúc làm việc tội lỗi rồi lòng trở lại với màn đ êm lạnh bóng ma sầu. Nói điều nầy tôi vẫn nghĩ một số người nam có óc phụ nhược.
Bạn cứ để cho ngọn sóng tình dục xô đẩy thề sông hẹn biển. Dĩ nhiên hình thức rất cần và tuổi xuân là tuổi vui vẻ, nhưng nếu không có một lý tưởng giáo dục nhất định không thể có một tương lai huy hoàng. giáo dục bây giờ là chủ trí, lo cho tuổi trẻ biết nhiều để giựt cấp bằng.
Văn hào Nga Tolstoi tự thú rằng người yêu trên những chim se sẻ. Đến ăn, cách chung, phải chịu bạn trai vào buổi dậy thì ăn mạnh. Tóm lại căn tạng của bạn gái phức tạp còn căn tạng của bạn trai đơn giản.
Nó không phải của con người. Bạn gái cũng đừng cười bạn trai ở tuổi dậy thì hay mang bệnh lác ở mặt hay cổ. Muốn nên người, con người phải được giáo dục vừa xác vừa hồn, phải được phát trinh con người cá nhân và con người xã hội.
Đọc sách Tây Đông, người ta hễ nói tới ghen, thì nghĩ đến Hermione trong Andromaque, Hoạn Thư trong truyện Kiều. Còn em trai coi bộ lôi thôi, thay đồ ra ngồi võng, nói qua loa trả lời vừa đủ khi chị dâu hay anh rễ hỏi. Tuổi xuân trước sức lôi cuốn điên dại của các tà thuyết y như một chiếc lá non ở giữa cơn lốc.