Bác trai thì có hội cựu chiến binh và những bài tập tự chăm sóc sức khoẻ của mình. Ngoài những người trong gia đình thì bạn hầu như không tiếp xúc với giới này. Chính vì tôi chưa có kinh nghiệm về phản ứng của người Việt trước đùa và thật nên gặp phải những điều không theo dự kiến khi đưa cuốn sách của mình cho những người thân đọc.
Món nợ đời lớn nhất của đời người là tình cảm. Khi đã chơi thì dối trá, lăng loàn, thô bỉ, hèn hạ, cuồng loạn, hoang tưởng… là chơi mà thật thà, gia giáo, anh hùng, khiêm tốn, thực tế, tự ti, đức độ… cũng là chơi. Một kẻ lang thang như tôi không đủ can đảm làm người ta khó chịu nếu dựng xe lên vỉa hè, ngồi quay mông về phía họ và ngó ra đường.
Có khi lại còn lòi đuôi ăn vạ. Cũng có người trong số họ rất tự tin rằng mình hiểu hết, biết hết. Bình thản và mệt mỏi.
Họ hú hí thế nào? Cá tôm hoan lạc ra sao? Như vầy… Như vầy… Rốt cuộc cũng nhàm. Sáng nay chép bài một tí. Hai lần đại bác bên dưới bắn ngược lên: Khẩn trương lên nào.
Bình xăng vẫn còn một nửa, tha hồ mà đi. Họ sẽ đi lên tầm cao hơn và có trở nên vĩ đại hay không còn tùy thuộc vào họ dẫm lên những bậc thang ấy bằng thái độ trân trọng như bạn tôn trọng những người đi trước hay không. Nhà con chẳng thiếu thứ gì nhưng con về mang quà thế, mọi người vui lắm.
Nhưng cái gì đã đẩy tôi đến tình trạng này? Đó là sự thiếu công bằng và thờ ơ trước thú tính của loài người. Và lẻn vào hủy hoại nốt tình cảm gia đình. Chúng tôi mò mãi không thấy.
Cái tình cái lí phung phung phí phí bầu bầu bí bí lí nha lí nhí. Nó bộc lộ dồn nén một chút, mọi người chắc đều khó chịu nhưng chịu được. Khi mà sự chịu đựng ấy khiến họ tiếp tục công cuộc dạy dỗ để bạn trở thành một thằng đàn ông mà con gái nó không coi thường.
Nhưng bạn không ngại viết ra những lời ấy. Trước đây tôi sợ sự ra đi của mình làm họ đau đớn, hoảng loạn. Màu mận đương độ chín.
Nhà văn hỏi: Ai bảo em thế?. - Rất tiếc là không thể, thưa ông. Nó kể về các lao động khác, đời sống khác để con người có thể diện kiến nhiều tình huống sống, nhiều bộ mặt đời sống, nhiều góc độ tưởng tượng hơn.
Thôi, đứng dậy xem tí đã. Không gian không quá rộng nhưng mọi vật được sắp xếp khiến người vào không cảm thấy gò bó. Bạn như hiểu rất rõ mấy dòng chữ ấy.