Eve Sweet

3 ngày anh Anh xã xxx em dâu bị thiếu thốn lâu ngày

  • #1
  • #2
  • #3
  • Còn như có nó, bạn có thể thành công một cách lạ lùng, không cần đọc những lời khuyên này. Nhà tôi say sưa làm việc, không hề còn biết lo buồn". Miệng chị rộng, răng chị vẩu.

    Tôi thường khóc vô cớ. Lẽ cố nhiên là bà đã kể những nỗi đau khổ, những vấn đề khó khăn không giải quyết được. Xin bạn nhớ điều này: Khi phải tiêu tiền, tức là bạn kinh doanh cho chính bản thân vậy.

    "Câu chuyện xảy ra trong đại chiến thứ nhất. Nếu không có vớ thì con mèo cũng được. Trong thế giới chiến tranh lần thứ hai, ông Winston Churchil, hồi đó đã 70 tuổi, vẫn làm việc 16 giờ một ngày.

    Đoạn để cho đầu tự nhiên gập xuống, quay đi quay lại ít lần, như một quả bóng. Tin tức bay khắp thế giới. Tôi có cảm tưởng sắp bị thần kinh suy loạn".

    Chỉ trong vài năm được làm hội trưởng Công ty. Có thể rằng tôi không theo đúng chương trình ấy nhưng tôi cũng phải lập nó. Đừng xử sự theo lối thông thường, theo xúc động của bạn.

    Nếu bạn có thể đọc hết thảy những sách luận đề về những ưu tư, do những bậc thông thái nhất trong hoàn cầu đã soạn, thì bạn cũng không thể kiếm được một dòng nào có chân nghĩa sâu xa hơn những câu phương ngôn thông dụng nhất như "Chưa tới những cầu đừng lo thiếu cách qua sông" hay "Đừng than tiếc chỗ sữa đổ". Zoroastre nói: "Làn việc thiện không phải là một bổn phận mà là một nguồn vui, vì nó tăng sức khỏe và hạnh phúc của ta". Chính cuốn Cô đơn của ông đã kể rõ 5 tháng sống trong cảnh đêm tối, làm cho ta phát nản phát điên đó.

    Trên 30 năm đầu tắt mặt tối, người chỉ chuốc thêm nợ và nhục nhã. Làm như trâu vậy, mà mỗi giờ không được tới một đồng nữa, cũng không được tới cắc rưỡi nữa, cũng không được tới một cắc nữa. Đi một khúc đường ngắn với bà vợ càu nhàu, có thể mệt hơn là sánh vai đi 20 cây số với một giai nhân mà mình thương yêu.

    Bạn chẳng làm được gì cả, nhưng về nhà, bạn thấy mệt, đầu như búa bổ. Trong chương "Làm sao thắng nỗi sợ sệt và ưu tư", ông kể chuyện một bệnh nhân muốn tự tử. Đau đơn quá, ông không chịu nổi.

    Cho nên mỗi buổi sáng, trước khi đi xin việc, ông mua một bông cẩm chướng, gài vào khuyết áo rồi lanh lẹ xuống phố Oxfort, thẳng người, ngưỡng mặt mà bước. Thời oanh liệt của tôi quả đã qua hẳn. Người vợ cho như vậy là tự nhiên mà mấy đứa con riêng cũng vậy.

    Alffred Adler, nhà trị bệnh thần kinh trứ danh, có nói một câu lạ lùng nhất từ trước tới giờ. Vì lỡ tàu họ đứng trên bến mà trách hết thảy mọi người - từ họ ra - và muốn cho cả thế giới săn sóc họ, làm thoả hững ý muốn ích kỷ của họ". Và khi tổng động viên, hồi chiến tranh vừa rồi, cứ năm thanh niên thì phải loại đi một vì thần kinh có bệnh hoặc suy nhược.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap